Từ thực tiễn tại các địa phương được đề xuất sáp nhập như Hải Phòng-Hải Dương, Lâm Đồng-Đắk Nông-Bình Thuận, Hà Giang-Tuyên Quang hay Bắc Ninh-Bắc Giang… có thể thấy rõ tiềm năng để hình thành những cực tăng trưởng du lịch mới. Khi ranh giới hành chính được mở rộng đồng nghĩa với việc tài nguyên du lịch được tích hợp đa dạng, cho phép định hình các tuyến trải nghiệm dài hơn, hấp dẫn hơn cả về nội dung và không gian. Trước đây, các tour du lịch nội địa chủ yếu mang tính chất “một tỉnh-một sản phẩm” và bị giới hạn bởi kết nối hạ tầng thì nay với không gian mới, các địa phương có điều kiện quy hoạch vùng du lịch tích hợp vừa có biển, có rừng, cao nguyên… hay tuyến di sản, tâm linh, cộng đồng… vừa phát triển sản phẩm chuyên biệt theo tiểu vùng, tránh phân tán nguồn lực.
Theo các chuyên gia, quá trình sáp nhập không chỉ là tái định vị địa lý mà là dịp để các địa phương tái cấu trúc chiến lược phát triển ngành du lịch theo hướng chuyên nghiệp, hiện đại và bền vững. Việc tích hợp các thế mạnh riêng biệt như du lịch sinh thái (Lâm Đồng), du lịch biển (Bình Thuận), du lịch rừng và văn hóa bản địa (Đắk Nông) đòi hỏi tầm nhìn chiến lược trong phân bổ nguồn lực và phát triển sản phẩm mang tính hệ thống, không chồng lấn. Không gian mở sẽ cho phép quy hoạch các khu du lịch quy mô lớn hơn, đồng bộ hơn về hạ tầng, dịch vụ, và thúc đẩy liên kết vùng chặt chẽ. Những vùng "trắng" du lịch trước đây bị chia cắt do ranh giới hành chính nay có thể trở thành điểm kết nối trung tâm.
Không thay đổi tên di sản: Giữ ký ức, giữ thương hiệu
Một trong những lo ngại lớn nhất sau sáp nhập là nguy cơ làm phai mờ các giá trị lịch sử-văn hóa đã định hình sâu sắc trong tâm thức cộng đồng. Không gian du lịch có thể được mở rộng nhưng tên gọi các di sản, di tích, danh thắng cần được bảo tồn như một phần không thể tách rời của bản sắc địa phương. Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã có văn bản yêu cầu các địa phương không được thay đổi tên gọi các di sản văn hóa-thiên nhiên thế giới, di tích quốc gia đặc biệt, di tích quốc gia hay di tích cấp tỉnh đã được công nhận bởi đó không chỉ là ký ức cộng đồng mà còn là thương hiệu du lịch đã được tích lũy qua thời gian, khẳng định vị thế trên bản đồ du lịch trong nước và quốc tế.
Có thể thấy, trong du lịch, trải nghiệm là giá trị cốt lõi và bản sắc văn hóa là lực hấp dẫn của điểm đến. Du lịch muốn phát triển bền vững không thể tách rời cộng đồng bản địa. Việc giữ gìn phong tục, tập quán, ngôn ngữ, lễ hội, trang phục và tri thức dân gian là cách để tạo ra sản phẩm du lịch có chiều sâu, khác biệt và chạm đến cảm xúc người trải nghiệm.